Trong những năm đầu sau thống nhất, đất nước vừa bước ra khỏi chiến tranh với vô vàn khó khăn: cơ sở y tế bị tàn phá, thuốc men thiếu thốn, đội ngũ y bác sĩ còn rất mỏng và phần lớn được đào tạo trong điều kiện chiến tranh. Vậy mà chính trong gian khó, những con người tận tụy ấy vẫn kiên cường bám trụ tại những vùng sâu, vùng xa, vùng căn cứ cũ, mang theo chiếc ống nghe, hộp thuốc và trái tim đầy nhiệt huyết đến với người dân đang cần được chữa lành cả thể xác lẫn tinh thần.
Họ là những người đã từng cứu thương giữa bom rơi đạn nổ, và khi hòa bình lập lại, họ tiếp tục là người chống lại bệnh tật, thiên tai, dịch bệnh. Bao thế hệ bác sĩ, y tá, điều dưỡng, hộ sinh… đã âm thầm cống hiến để bảo vệ sức khỏe cộng đồng, nhiều người đã ngã xuống trong những trận chiến không tiếng súng như dịch SARS năm 2003 hay đại dịch COVID-19 năm 2020. Họ không ngần ngại đối mặt hiểm nguy, sẵn sàng làm việc xuyên đêm, khoác lên mình bộ đồ bảo hộ như những chiến binh nơi tuyến đầu, để giành giật sự sống cho bệnh nhân từng giây, từng phút.

Suốt nửa thế kỷ qua, ngành y tế Việt Nam đã có bước phát triển vượt bậc: từ y tế cộng đồng đến y học hiện đại, từ chăm sóc cơ bản đến những ca phẫu thuật ghép tạng phức tạp, từ làng quê xa xôi đến các bệnh viện quốc tế đạt chuẩn. Đằng sau những thành tựu đó là biết bao nỗ lực không ngừng nghỉ của đội ngũ ngành y – những người không chỉ giỏi chuyên môn mà còn giàu lòng nhân ái.

Nhân kỷ niệm 50 năm ngày thống nhất đất nước, chúng ta không thể không cúi đầu tri ân và tôn vinh những con người đã cống hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp chăm sóc sức khỏe nhân dân. Họ là hiện thân của y đức, của tình người và tinh thần phụng sự cao cả.
Xin gửi lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất đến tất cả những người đang và đã khoác lên mình chiếc áo blouse trắng – những người gìn giữ sự sống và gieo hy vọng cho một Việt Nam khỏe mạnh, nhân văn và phát triển.